Ta Nói Gì Khi Nói Về Chơi Game

Chung Chí Công
2024-11-18 08:56:42

"Thôi thua! Tại anh không biết chơi game!".

Đó là suy nghĩ đầu tiên của mình khi nhận được brief của team PUBG MOBILE cho branded short film (phim ngắn lồng ghép giá trị thương hiệu) của các bạn cách đây vài tháng. Mình phải thú thật là kể từ lần cuối cùng chơi FIFA 99 trên máy Play Station đời đầu tiên hồi cấp 2 thì tới giờ mình không chơi bất cứ một game nào nghiêm túc nữa.

Người gần nhất có chơi game là bạn vợ nhà mình thì cũng đã bỏ chơi Liên Minh gần cả năm. Rồi mình chợt nhớ ra, cậu DOP tánh tính ễnh ương làm việc suốt với mình cả năm qua là dân chơi PUBG. Cả cô em út của vợ mình cũng đang chạy bo mỗi ngày trên PUBG. Có vẻ như PUBG cũng không xa vời lắm với mình, nhưng thứ quyết định khiến team mình nhận dự án này chính là vấn đề brand team PUBG đặt ra cho câu chuyện của họ "Những đứa con ở độ tuổi trưởng thành luôn muốn chứng tỏ mình. Nhưng trong mắt phụ huynh chúng vẫn còn bé bỏng và không nên tự quyết định những vấn đề lớn lao. Vậy những đứa con cần phải làm gì để phụ huynh tin rằng chúng đã lớn khôn?".


Mình bắt đầu tự soi chiếu lại bản thân xem mình và các bạn mình đã làm gì để đi qua giai đoạn đó của cuộc đời. Một trong những chủ đề thường xuyên trở thành "lớn tiếng" giữa mình và ba chính là việc mình gặp vô số thất bại từ khi bước vào đời. Mình đã từng dùng một khoản tiền lớn của gia đình đầu tư vào một thứ mà mình không hiểu gì về nó. Mình đã từng dành nhiều thời gian để theo đuổi những mục tiêu xuất phát từ sở thích cá nhân và rồi nhận ra nó chỉ là cơn hứng khởi nhất thời của tuổi trẻ. Mình tham gia vô số cuộc thi dành cho sinh viên và rớt từ vòng gởi xe không kèn không trống.

Sau tất cả, mình của chục năm sau nhận ra rằng những thất bại ấy là tất yếu, vì mình không thật sự toàn tâm toàn ý cho bất cứ việc gì trong giai đoạn ấy. Trái tim gào thét rằng thằng nhóc Công muốn có cả thế giới nhưng trong tay, và cả trong đầu, chẳng có một thứ gì ra hồn. Mình của hiện tại nhận ra rằng mình chỉ lớn lên khi biết mình thật sự muốn gì và dám chiến đấu hết mình cho phát hiện tuyệt vời ấy. Điều mình muốn có thể không nằm trong nhận thức của số đông, có thể đi ngược lại với truyền thống gia đình, có thể thách thức những điều được tạc ghi trong sách vở nhưng có một thứ chắc chắn là điều mình muốn không ngày một ngày hai, không sinh ra từ trong cơn bốc đồng và không dễ chết đi vì ai đó nói "ồ mày không nên làm vậy!".


Vậy thì, những cô cậu bé trong câu chuyện này cũng sẽ phải chiến đấu hết mình cho điều chúng muốn với tất cả khả năng mà chúng có. Nếu con may mắn sinh ra trong một gia đình được cha mẹ đầu tư hết sức cho việc học, thì việc của con là phải theo đuổi đến cùng sự học. Nếu cha mẹ có những mối quan hệ xã hội đủ mạnh để hỗ trợ cho con đường tương lai của con, thì việc của con là phải nỗ lực hết mình để chứng minh rằng "con xứng đáng!". Nếu cha mẹ đã ban cho con một cơ thể khoẻ mạnh và vẻ ngoài xinh đẹp, thì việc của con là rèn luyện mỗi ngày để gìn giữ nó và sử dụng nó cho những thử thách ngày một cao hơn. Còn nếu con chào đời trong một gia đình cơ bản có cơm ăn áo mặc đủ đầy, thì việc của con là nỗ lực gấp đôi gấp ba để trở thành phiên bản tốt nhất của con người mà con mong ngóng được diện kiến ở tương lai. Một phần thông điệp cho phim ngắn dưới đây đã ra đời như thế. Nhưng sẽ thật không trọn vẹn nếu tuổi trẻ chỉ mải mê chạy theo điều mình muốn mà quên đi điều gì đã tạo nên mình và luôn ở đó chờ mình mỗi khi cuộc đời đánh mình tan tác. Đó là lí do cho sự xuất hiện cho câu thoại của nhân vật chính ở giữa phim. Làm gì thì làm, gia đình mãi mãi là số một.

Người kể chuyện: Đạo diễn Chung Chí Công

Cho con một vé về tuổi thơ - Generali Vietnam

Jun14,2023
Category:
Branded Short Filma
Client:
Generali
Director:
Chung Chí Công
Scope of Work:
Production Studio
Copyright © All Rights Reserved